tại sao chiến tranh lại nổ ra?
2014-04-28 23:59tại sao chiến tranh lại nổ ra?
tại sao chiến tranh lại nổ ra?
- Thông thường, là tại một nước này xúc phạm nặng nề đến một nước kia.
- Anbe trả lời với giọng kẻ cả. Nhưng Jađơn làm ra bộ ngớ ngẩn:
- Một nước ư? Tớ không hiểu. Nhưng một quả núi của nước Đức làm sao lại có thể xúc phạm một quả núi của nước Pháp được, một con sông, một khu rừng, một cánh đồng lúa mì, cũng thế thôi.
- Sao mà mày ngu đến thế, hay là mày muốn khôi hài. - Cốp lầu bầu.
- Tao có định nói thế đâu. - Một dân tộc này xúc phạm một dân tộc kia.
Nếu vậy thì tớ ở đây làm gì - Jađơn đáp lại
- Tớ chả thấy bị xúc phạm tí nào cả.
- Người ta lại phải trình với mày với mình nữa hay sao? - Anbe nói với giọng bực tức.
- Cái hạng dân ngu khu đen như mày thi ai đếm xỉa đến.
- Nếu vậy lại thêm một lý do nữa để tớ trở về nhà.
- Jađơn nhấn mạnh. Mọi người cười ồ lên.
- Thật đồ ngu như lợn, đây là một dân tộc nói chung, nghĩa là Nhà nước. - Muynlơ thét lên.
- Nhà nước, Nhà nước (vừa nói Jađơn vừa búng ngón tay một cái ranh mãnh) những bọn xen đầm, cảnh sát, thuế má, đấy Nhà nước của các cậu đấy. Nếu những cái đó làm cho cậu thích thú thì tớ xin bái phục cậu.
- Đồng ý. - Cát nói
- Lần đầu tiên cậu nói được một câu có nghĩa lý đấy, Jađơn ạ; giữa Nhà nước và Tổ quốc, quả là có một sự khác nhau. Nhưng cái này đi đôi với cái kia. - Cốp suy nghĩ.
- Làm gì có một Tổ quốc mà lại không có Nhà nước? - Đúng! - Cát đáp
- nhưng cậu thử nghĩ mà xem, chúng ta hầu hết là con nhà bình dân, và ở Pháp cũng vậy, phần đông là lao công, thợ thuyền và dân làm thuê. Tại sao một anh thợ khoá và một anh thợ giày người Pháp lại muốn đánh chúng ta? Không, đó chỉ là những chính phủ. Trước khi đến đây, mình chưa hề gặp một người Pháp nào, và phần đông người Pháp đối với chúng ta cũng thế thôi. Chẳng ai hỏi ý kiến họ, cũng như chẳng ai hỏi ý kiến chúng mình bao giờ.
- Vậy tại sao lại có chiến tranh? - Jađơn hỏi.
Cát nhún vai: - Phải có những người kiếm chác được trong chiến tranh được chứ.
- Ấy! tớ không phải cái hạng người ấy đâu nhé! - Jađơn cười khẩy.
- Chẳng phải cậu cũng chẳng phải ai trong số những người ở đây.
- Vậy ai kiếm chác được trong chiến tranh? - Jađơn gặng
- Chiến tranh cũng chẳng có lợi lộc gì cho hoàng đế. Ngài đã có đủ mọi thức rồi cơ mà...
- Chớ nói thế. - Cát đáp.
- Cho đến bây giờ, hoàng đế chưa làm một cuộc chiến tranh nào. Mà bất cứ vị hoàng đế nào mà chả cần ít ra là một cuộc chiến tranh, nếu không thì làm sao mà nổi danh được. Cậu hãy xem trong những quyển sách giáo khoa thì biết.
- Các vị tướng cũng nhờ có chiến tranh mà nổi tiếng đấy. - Đêtơrinh nói.
- Nổi tiếng hơn cả là những vị hoàng đế ấy nữa chứ? - Cát xác nhận.
- Chắc hẳn đằng sau bọn này còn có những người khác cũng muốn chiến tranh mang lại lợi lộc cho họ chứ? - Đêtơrinh lầu bầu.
- Tớ cho rằng nó là một thứ bệnh phát sốt thì đúng hơn. - Anbe nói.
- Thật ra chẳng ai muốn chiến tranh cả, thế mà đùng một cái, nó đến. Chúng mình không muốn chiến tranh, những người khác cũng nói vậy; thế mà một nửa nhân loại đang lăn xả vào đấy.
..trích Mặt trận phía tây không có gì lạ